(kính tặng quê hương Vân Xuyên. )
Đi xa có dịp về quê
Dạo theo nỗi nhớ dọc đê quanh làng
Đồng Chòi, Đống Lấm, Vòng Ngang
Bến Đò, Soi Quế, quay sang Án Cường.
Mỗi gò, mỗi bãi, mỗi đường
Những là nỗi nhớ khó luường khó đong
Duyên thầm thì lặn vào trong
Tình riêng lắng kỹ trong lòng càng sâu.
Đây là bãi cỏ chăn trâu
Kia cánh đồng trũng, bèo dâu ngày nào
Bãi trám cành lá rì rào
Lời xưa ngân vọng ngọt ngào đó chăng
Quê mình hạt đất siêng năng
Năm mấy vụ lúa lại tăng vụ màu
Sớm khuya mưa nắng dãi dầu
Lá lành lá rách, bí bầu có nhau.
Nữa là bãi đỗ bãi rau
Luống lồ đều đặn thưa mau hàng hàng
Trên cây chim hót rộn ràng
Dưới đồng vắng vẻ mấy chàng tễu rơm.
Áo sờn khuy, giải không đơm
Nón mê, cờ rach nên cơm cháo gì
Nhớ ngày còn tuổi thiếu nhi
Đuổi chim bới đỗ những khi mưa phùn
Đàn chim ngốc sợ chú nùn
Ta thì áo mỏng rét run cả người
Lớn lên đi khắp phương trời
Nay về thấy Tễu không rời ruộng dưa.
Đời người mấy nỗi già nua
Bấy nay Tễu vẫn như xưa chẳng già.
Mưa phùn mờ phủ xa xa
Bởi nàng Bân chậm, tháng ba lạnh trời
Thiên nhiên cũng thấu tình đời
Đất làng có thấu lòng người đi xa./.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét