Nhịp cầu đã nối tự bao giờ
Từ ấy đôi bờ rộn tiếng thơ
Bao khúc nông sâu Cha đã trải
Đôi dòng trong đục Mẹ từng chờ
Thuyền trôi mát mái trên sông nước
Trăng trải ánh vàng khắp bến mơ
Đò cũ vẫn hằng in dấu ấn
Nghĩa tình bờ bến chẳng phai mờ ./.
CHU BÁ MỌC
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét