Gió bắc lùa về lạnh tấm thân
Thất cơ lỡ vận bước gian truân
Đào ao thả cá thêm thu nhập
Vỡ đất trồng khoai cũng góp phần
Nhớ lúc tình thơ nâng cánh lướt
Thương khi nắng lửa đổ vai trần
Sớm hôm trèo lái con đò cũ
Nước bạc mênh mông phải lựa dần!
CANH KHUYA
Ngày dài thơ thẩn trôi qua
Đêm dài vò võ cửa nhà lặng thinh
Nỗi niềm thao thức một mình
Ngó qua hàng dậu,ngóng hình bóng ai
Ngước nhìn trách ánh sao mai
Xa xa sao ẩn,nhớ ai xa mờ
Đêm khuya đón gió đợi chớ
Thấy hoài con nhện giăng tơ...Buông rèm!
ĐỢI
CHiều quê lũng thững rạo chơi
Vết mòn gợi nhớ nơi người ngồi bên
N...Ơi! Còn nhớ hay quên
Tình thơ êm đẹp mà nên bạn đời
Bao nhiêu hò hẹn chào mời
Vẫn nguyên một dạ,giữ lời năm xưa
Mặc trời sớm nắng chiều mưa
Xế chiều vẫn đợi người xưa trong lòng!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét