ĐÔI CÂU TÂM TÌNH
Cùng chung một khúc tâm tình
Giao lưu xướng họa thơ mình thơ ta
Cầu thơ nối nhíp vươn xa
Ấm tình sông núi... Đậm đà sắc xuân
Lòng vui bút thảo đôi vần
Sông cầu bến đợi... thơ ngân hẹn hò
Tình thơ níu kéo đôi bờ
Trao tay thi hữu vần thơ ân tình.
TÂM SỰ CHIỀU
Xuân sang cánh hạc lướt chiều sa
Hồi tưởng đường đời đã trải qua
Kháng chiến xông pha cùng đất nước
Hòa bình góp sức với quê nhà
Trồng cây vun gốc thêm ngời sắc
Giữ đức xây đời mãi ngát hoa
Nghĩa nước tình nhà sao trọn vẹn
Phúc dầy cội ấm thỏa lòng ta.
Xuân 2004
ĐÔNG VỀ
Đâu phải đông về khô héo hanh
Thông reo năm tháng mướt mầu xanh
Sông Cầu nước biếc vui đàn cá
Đồng ruộng quê nhà tựa bức tranh
Đông đến thu đi, luồng gió lạnh
Lá vàng rơi xuống nhắn giùm cành
Ủ mầm cho ấm chờ xuân đến
Nẩy những trồi tơ lá biếc xanh.
Chờ đợi mùa qua xuân đến nhanh
Chắt chiu thu, hạ vẫn để dành
Tình em anh sưởi cho lòng ấm
Xuân nở hoa chung, kết trái lành.
Tháng 10/2002
VƯỜN XUÂN
(Thơ mời họa)
Nuôi dưỡng cây xanh đẹp cảnh nhà
Hồn cây thấu tỏ tấm lòng ta
Đệ huynh tình nặng bao nhung nhớ
Phu phụ nghĩa dầy mấy thiết tha
Dáng bách, thân tùng vươn đứng thẳng
Tình mai, nết trúc vượt sương sa
Xuân sang vườn cảnh ngời hoa lá
Giữ trọn niềm vui lúc tuổi già.
Xuân 2006
ĐỜI VUI
Xuân về hoa nở vui sao
Nắng xuân ấm áp cao cao vòm trời
Mây đen nay đã quang rồi
Tình người nồng ấm giữa trời mùa đông
Nhớ xưa bao khúc thắt lòng
Trồng cây vun gốc để trông sau này
Đầu mùa tay hái luôn tay
Những chùm quả ngọt cho thay đổi đời
Quên đi vất vả một thời
Vui lên trong lúc bầu trời bình minh
Đời vui chung sức, chung tình
Gương đời tỏa sáng lung linh mặt hồ
Xôn xao đổi mới từng giờ
Lòng người cảnh vật như cờ gió bay
Từ mùa thu ấy đến nay
Nắng hồng trải khắp những ngày giá đông
Tình quê mái ấm hương nồng
Sóng sô, giông nổi vững lòng sắt son.
Xuân 2002
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét